Trong một ngôi làng yêm mịt, cạnh sông Mê, có một cậu bé tên là Huy. Huy là một cậu bé bình thường, ngoan ngoãn, và có mắt chói rực rỡ. Mỗi sáng, khi bình minh sắp tỏa, Huy sẽ ra khỏi nhà, lấy chiếc mũ dành cho mình và đi bộ xuống sông. Mũ của Huy là một món đồ rất đặc biệt, nó không được làm từ bất cứ loại vải hay da nào, mà là từ một loại cây rắn gọi là "mắt chói".
Mắt chói là một loại cây rất hiếm có, có thể tìm thấy ở những nơi tối tăm, nơi không có ánh sáng. Cây này có thể phát ra ánh sáng tự nhiên, giống như mắt con rắn. Huy có một khoảng thời gian mỗi năm, khi cây mắt chói vào hoa, ông bố của Huy sẽ đi sâu vào rừng để cắt ra những chiếc mũ tốt nhất. Mỗi chiếc mũ được làm từ một cành cây mắt chói, và những chiếc mũ này sẽ là biểu tượng của sự sẵn sàng và ưu tú của Huy.
Một ngày nọ, Huy ra sông sớm hơn bình thường. Cậu bé khóc lóc, mũ của hắn đã bị mất. Huy không thể tin rằng chiếc mũ đặc biệt của mình, chiếc mũ mang tính biểu tượng của sự sẵn sàng và ưu tú của hắn, đã biến mất trong tối tăm.
Huy khóc lóc, chạy về nhà và bảo với mẹ hắn về sự việc. Mẹ Huy rất lo lắng, nhưng cô ấy không thể giúp được gì cho con trai mình. Cô ấy chỉ có thể an ủi hắn với những lời dịu dàng: "Huy ơi, mũ sẽ ra lại. Chúng ta sẽ làm cho hắn một cái mới."
Nhưng Huy không nghe vào lời mẹ hắn. Một chiếc mũ cắt từ cành cây mắt chói là quà tặng đặc biệt của ông bố hắn. Một chiếc mũ không có thể được làm lại dễ dàng. Huy khóc suốt cả ngày hôm đó.
Một hôm sau, Huy lại ra sông sớm. Cậu bé vẫn khóc lóc, nhưng cậu đã quyết tâm tìm lại chiếc mũ của mình. Huy đi bộ dọc sông, nhìn khắp quanh, nhưng không thấy gì cả. Cậu bé khóc thêm nặng nề.
Đột nhiên, Huy nghe thấy tiếng gào gốc từ gần. Cậu bé chạy đến gần gỗ và thấy một con rắn bò vào sông. Rắn có một cái mũ đeo trên đầu, chính là chiếc mũ của Huy. Huy hết sức vui mừng, chạy đến gần rắn và cố gắng cứa rắn ra khỏi sông. Nhưng rắn chạy nhanh hơn Huy và bỏ mũ xuống sông.
Huy khóc thêm loạn loạn. Một chiếc mũ không thể được làm lại dễ dàng, và bây giờ thậm chí còn biến mất trong sông Mê. Huy trở về nhà với trái tim đau buồn.
Mẹ Huy biết con trai mình buồn bão nên cô ấy dặn dãy hắn ngủ yên. Huy ngủ ngon, như thể không có bất cứ chuyện buồn nào trên thế giới.
Hôm sau sáng sớm, Huy lại ra sông. Cậu bé không mong manh để tìm lại chiếc mũ của mình, nhưng cậu bé cũng không thể quên được ánh sáng của mũ cây mắt chói. Huy đi bộ dọc sông, nhìn khắp quanh. Đột nhiên, hắn nhìn thấy một chiếc mũ dài trên bờ sông. Huy chạy đến gần xem và thấy đó là chiếc mũ của hắn. Chiếc mũ đã bị nước loét nhưng vẫn còn hình dạng vững chắc.
Huy hết sức vui mừng. Một chiếc mũ không thể được làm lại dễ dàng đã trở lại với hắn. Huy cầm mũ trong tay, nhìn xuống sông và hỏi: "Mắt chói ơi, tại sao bạn lại cho tôi chiếc mũ này?"
Sông Mê im lặng trả lời không một câu trả lời. Nhưng Huy biết rằng điều đó là ơn khổng lồ của Thiên Chúa. Huy cầm chiếc mũ dài trong tay, trở về nhà với trái tim đầy ơn khức.
Trong suốt suốt năm sau đó, Huy sẽ ra sông mỗi sáng với chiếc mũ dài trên đầu. Mỗi lần Huy sẽ nhìn xuống sông và cầu nguyện: "Mắt chói ơi, hãy cho tôi sức khỏe và hạnh phúc." Sông Mê sẽ im lặng và yên bình trả lời cầu nguyện của Huy.