Trong một xứ sở huyền bí, nơi mà cây cối rồng cất đầu, sông mạc rừng sâu, và núi núi cao ngang với trời, có một quán cà phê nhỏ gọn với tên gọi "Lê Lạc Cổ Khoa". Quán cà phê này không chỉ là một nơi để ngồi nhậu uống cà phê, mà là một nơi giao lưu tâm hồn, chia sẻ niềm tin tưởng với những người đang trải qua khó khăn và tìm kiếm ánh sáng trong đêm tối.
Chủ quán là một người đàn ông già, tên là Lâm, người luôn có một nụ cười hào hứng và mắt nhìn sâu sắc. Ông đã sống ở đây suốt cả đời với mẹ mình, và quán cà phê là nơi họ gần gũi nhất với thế giới bên ngoài. Mỗi sáng, Lâm sẽ mở cửa quán và chuẩn bị những hình cà phê hấp dẫn cho những khách mời đến.
Một ngày nọ, quán cà phê được một khách mời đặt chân đến: một cô gái trẻ, tên là Thanh. Cô ấy trông rất mệt mỏi, mắt cô nhăn nhóc từ nhiều ngày liên tục đi bộ trên con đường khó khăn. Cô ấy đến quán cà phê với một mong muốn đơn giản: uống một tách cà phê ấm để hãi dịch lạnh của mình.
Lâm chăm sóc cô ấy rất tốt, không chỉ với cà phê ấm dịch mà còn với những lời khuyên và động viên. Thanh kể cho Lâm về cuộc sống của mình: cô ấy là một học sinh tại trường cao đẳng xa xôi, nhưng bất ngờ bị đuổi học vì không thể trả được học phí. Cô ấy đã đi bộ từ thành phố này đến thành phố khác, tìm cách kiếm để trả nợ và tìm cách để quay trở lại trường.
Lâm nghe câu chuyện của Thanh và cảm động vô cùng. Ông cho biết với Thanh rằng quán cà phê là nơi cô có thể rao giảng niềm tin tưởng của mình, nơi cô có thể được hỗ trợ và khích lệ. Lâm chia sẻ với Thanh về những khó khăn của riêng mình: ông từng là một kỹ sư hóa học tài năng, nhưng bất ngờ mất nghiệp vì một tai nạn giao thông. Ông đã sống ở quán cà phê suốt thời gian sau đó để gìn chăm mẹ mình, và quán cà phê là nơi ông có thể gần gũi với thế giới bên ngoài.
Thanh cảm kích bởi niềm tin tưởng của Lâm và quyết tâm sẽ khống chế khó khăn của mình. Cô ấy bắt đầu tìm hiểu về các cơ hội học bổng, và sau đó tham gia vào một chương trình hỗ trợ sinh viên nghèo khó. Cô ấy quay trở lại trường và bước ra khỏi bóng tối của đuối học.
Cùng với Thanh, nhiều khách khác cũng đến quán cà phê "Lê Lạc Cổ Khoa" để chia sẻ những câu chuyện của riêng mình. Có một người già, tên là Phúc, đã trải qua nhiều năm chiến tranh và bị thương nặng; có một cô gái nhỏ, tên là Hằng, đang học nghề thợ may; có một người đàn ông trung niên, tên là Huy, đang tìm kiếm cơ hội để khởi nghiệp. Mỗi người đều có những khó khăn riêng của mình, nhưng quán cà phê là nơi họ có thể tìm thấy động lực và niềm tin tưởng để vượt qua những thử thách trước mặt.
Quán cà phê "Lê Lạc Cổ Khoa" không chỉ là một nơi uống cà phê, mà là một nơi giao lưu tâm hồn, chia sẻ niềm tin tưởng với nhau. Mỗi ngày, khi cửa quán mở ra, những hình cà phê ấm dịch sẽ chờ đón những khách mời đến với niềm tin tưởng và hy vọng. Quán cà phê là nơi họ có thể hỏi ý kiến, chia sẻ trải nghiệm, và được hỗ trợ khi cần.
Thời gian qua, quán cà ph啡 "Lê Lạc Cổ Khoa" đã trở thành một biểu tượng cho những người đang trải qua khó khăn và tìm kiế